Thứ Bảy, 16 Tháng Sáu, 2012

Bột ngọt: Lợi hay hại?

Bạn đọc ở địa chỉ mail ngocha…@gmail.com hỏi:

Mình thường hay làm những món ăn theo các hướng dẫn của các tạp chí, mà hầu như món nào cũng có chút ít bột ngọt. Những món đó ông xã mình dứt khoát từ chối, bảo bột ngọt có hại, nên đành chiều ông ấy bỏ bột ngọt đi. Một số người cũng nói vậy, viện lý do bột ngọt chẳng qua chỉ là một hoá chất mà hoá chất thì… sợ lắm. Mình muốn biết cụ thể chuyện đó ra sao?

Trả lời:

Vấn đề bột ngọt có hại hay có lợi vẫn là một cuộc tranh cãi chưa dứt từ nhiều năm nay. Chắc bạn cũng thấy nếu có hại thì hẳn Nhà nước đã chẳng để cho nước ngoài đầu tư sản xuất cũng như nhập vào bán ở Việt Nam để cung cấp cho nhu cầu của dân chúng. Trước hết, như bạn thấy ghi trên bao bì, bột ngọt (còn gọi là mì chính) là một hợp chất hoá học có tên là Monosodium Glutamate, viết tắt là MSG.

Đó là một loại muối của axit glutamic, một trong 22 loại axit amin tạo nên protein của cơ thể. MSG có trong các thực phẩm tự nhiên như thịt, cá, sữa và nhiều loại hoa quả. Bột ngọt là một chất điều vị, khiến các món ăn ngon và hấp dẫn hơn. Hiện bột ngọt tại các Nhà máy tại Việt Nam làm từ tinh bột sắn và mật mía bằng phương pháp lên men.

Những thí nghiệm trên động vật và người được thực hiện và theo dõi lâu dài đã kết luận: bột ngọt an toàn cho mục đích sử dụng đối với mọi lứa tuổi.

Uỷ ban hỗn hợp của Tổ chức y tế LHQ (viết tắt WHO) và Tổ chức nông lương LHQ (viết tắt FAO) đã tuyên bố chung năm 1987, rằng bột ngọt an toàn và không cần thiết phải đưa ra liều dùng hàng ngày. Cục Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA) cũng như các cơ quan tương tự ở đa số các nước đều coi bột ngọt là an toàn và cho phép sử dụng trong thực phẩm.

Ở nước ta, Bộ Y tế và Tổng cục tiêu chuẩn đo lường chất lượng thuộc Bộ Khoa học & Công nghệ cho phép sử dụng như một phụ gia thực phẩm trong chế biến thức ăn ở gia đình, các nhà hàng cũng như trong công nghiệp thực phẩm.

Như vậy, bạn có thể nói ông xã cứ yên tâm: bột ngọt – nói chung- người ta chưa phát hiện thấy vấn đề gì ảnh hưởng đến sức khoẻ của gia đình, nếu như không muốn nói rằng nó làm các món ăn ngon lên rất nhiều.

Rất có thể ông xã của bạn sau khi ăn những món ăn có bột ngọt gặp phải hiện tượng chóng mặt, hoa mắt, buồn nôn, khó chịu …, thường được gọi là “hội chứng cao lâu Tàu” mà đâm ra có ác cảm với bột ngọt chăng ? Thực tế đã có những người bị như vậy. Hiện tượng ấy cũng giống như hiện tượng một số người khi ăn cá biển, tôm, cua… cũng sinh ra mẩn ngứa khó chịu. Đó là do cơ địa mẫn cảm của từng người dị ứng với các thực phẩm nhất định.

Nếu quả như vậy thì bạn đành phải “chịu thiệt thòi” đôi chút vậy. Rất có thể ông xã cũng thông cảm, tôn trọng khẩu vị của bạn và để tế nhị, bạn cũng đáp lại nấu cho ông xã những món ăn khác ông ưa thích.

Cũng phải nói thêm rằng vẫn còn cả một “phe” chống bột ngọt, cũng khá đông đúc, họ gọi bột ngọt là “chất độc êm ái”, thậm chí họ còn lấy Ngày Thực phẩm thế giới 26-10 làm “Ngày thế giới không dùng bột ngọt” (No SMG, please Day). Có những tiệm ăn kiêu hãnh đề “Nhà hàng không bột ngọt” (No SMG restaurant).

Tuy nhiên, bạn cũng cần xác định rõ, bột ngọt chỉ là phụ gia thực phẩm, có tác dụng điều vị như giấm, hồ tiêu… , bản thân nó không phải chất dinh dưỡng thay cho thịt cá, trứng… Trong Tuyên bố chung của WHO và FAO nói trên, họ đưa ra 2 lời khuyến cáo là:

- Không nên thêm bột ngọt vào thức ăn cho trẻ em dưới 6 tuổi, không cho chúng dùng chung thức ăn chế biến có bột ngọt dành

cho người lớn.

- Không lạm dụng bột ngọt và đừng để bột ngọt trở thành một thói quen nhất thiết phải thêm vào khi nấu nướng. Tránh dùng bột ngọt chừng nào hay chừng ấy.

Nói như vậy chắc cũng tạm đủ, dù rằng chuyện quanh bột ngọt còn nhiều.

Song Hà

Bài viết khác