Nguồn Thơm
Trí đương no và khí xuân đang khỏe
Nhạc đương say và rượu vẫn còn thơm
Nên muôn cánh thủy tiên chưa dám hé
Trong phút giây trân trọng của linh hồn
Tiếng pháo đi : bao nhiêu tiếng kinh cầu nguyện
Đều dâng lên cho đến chín tầng mây
Hơi xuân ấm mĩ vì hơn dạ yến
Ta đem ươm trong ý vị đêm nay
Ta cho ra một dòng thơ rất mát
Mới tinh khôi và thanh sạch bằng hương
Trời như hớp phải hơi men ngây ngất
Đắm muôn ngôi tinh lạc tinh lạc xuống mười phương
Cả trời bỗng diêu diêu như báu vỡ
Nên tiếng vang thầm dội đến thâm tâm
Mà ta ngỡ đấng Tiên tri muôn thuở
Giữa đêm nay còn đứng giãng Phúc âm
Tứ thời xuân, tứ thời xuân non nước
Phút thiêng liêng nhuần gội áng thiều quang
Thiên hạ bình và trời tuôn ơn phước
Như triều thiên vờn lượn khắp không gian
Ta há miệng cho nguồn thơm trào vọt
Đường thơ bay sáng láng như sao sa...
Trên lụa trăng mười hai dòng chữ ngọc
Thêu như thêu rồng phượng kết tinh hoa.
Ta cao ngâm giọng vô cùng thanh thóat,
Khiến châu thân rung động thể thơ trăng.
Toan ngất đi trong cơn mê khoái lạc
Mẹ dấu yêu liền vội đến tay nâng...
Thánh Nữ Đồng Trinh Maria
Như song lộc triều nguyên ơ phước cả
Dâng cao dâng thần nhạc sáng hơn trăng
Thơm tho bay cho đến cõi thiên đàng
Huyền diệu biến thành muôn kinh trọng thể
Và Tổng lãnh Thiên thần qùy lạy Mẹ
Tung hô câu đường hạ ngớp châu sa.
Hương xông lên lời ca ngợi sum hòa.
Trí miêu duệ của muôn vì rất thánh
Maria, Linh hồn tôi ớn lạnh,
Run như run thần tử thấy long nhan,
Run như run hơi thở chạm tơ vàng...
Nhưng lòng vẫn thấm nhuần ơn trìu mến.
Lạy Bà là Đấng tinh tuyền thánh vẹn,
Giàu nhân đức, giàu muôn lộc từ bi.
Cho tôi dâng lời cảm tạ phò nguy,
Cơn lâm lụy vừa trãi qua dưới thế
Tôi cảm động rưng rưng hai hàng lệ
Giọng thao thao bất tuyệt của nguồn thơ
Bút tôi reo như châu ngọc đền vua
Trí tôi hớp bao nhiêu là khí vị...
Và trong miệng ngậm câu ca huyền bí,
Và trong tay nắm một nạm hào quang...
Tôi no rồi ơn vũ lộ hòa chan,
Tấu lạy Bà, Bà rất nhiều phép lạ
Ngọc như ý vô tri còn biết cả
Huống chi tôi là Thánh thể kết tinh
Tôi ưa nhìn Bắc đẩu rạng bình minh
Chiếu cùng hết khắp ba ngàn thế giới...
Sáng nhiều qúa cho thanh âm vời vợi
Thơm dường bao cho miệng lưỡi không khen.
Hỡi sứ thần Thiên Chúa Gabriel
Khi người xuống truyề tn cho Thánh Nữ
Người có nghe xôn xao muôn tinh tú ?
Người có nghe náo động cả muôn trời ?
Người có nghe thơ màu nhiệm ra đời
Để ca tụng, bằng hoa hương sáng láng
Bằng tràng hạt, bằng sao mai chiếu rạng
Một đêm xuân là rất đổi anh linh ?
Đây rồi, Đây rồi, chuổi ngọc vàng kinh.
Thơ cầu nguyện là thơ quân tử ý
Trượng phu lời và tông đồ triết lý
Là Nguồn Trăng yêu mến Nữ Đồng Trinh...
Cho tôi thắp hai hàng cây bạch lạp,
Khói nghiêm trang sẽ dâng lên tràn ngập
Cả Hàn Giang, cả màu sắc thiên không
Lút trí khôn, và ám ảnh hương lòng
Cho sốt sắng, cho đê mê nguyện ước...
Tấu lạy Bà, lạy Bà đầy ơn phước.
Cho tình tôi nguyên vẹn tợ trăng rằm
Thơ trong trắng như một khối băng tâm
Luôn luôn reo trong hồn trong mạch máu
Cho vỡ lỡ cả muôn ngàn tinh đẩu,
Cho đê mê âm nhạc và thanh hương
Chim hay tên ngọa, đá biết tuổi vàng
Lòng vua chúa cũng như lòng lê thứ
Sẽ ngây ngất bởi chưng tho đấy ứ
Nguồn thiêng liêng yêu chuộng Mẹ Sầu Bi.
Phượng Trì, Phượng Trì, Phượng Trì, Phượng Trì,
Thơ tôi bay suốt một đời chưa thấu,
Hồn tôi bay đến bao giờ mới đậu
Trên triều thiên ngời chói vạn hào quang ?
Xuân đầu tiên
Mai sáng mai, trời cao rộng qúa,
Gío căng hơi và nhạc lên mây.
Đôi lòng cũng ấm như xuân ấm,
Chỉ có ao xuân trắng trẻo thay
Mai này thiên địa mới tinh khôi,
Gío căng hơi và nhạc lên trời,
Chim khuyên hót tiếng đầu tiên hết,
Hoa lá hồ nghi sự lạ đời.
Trái cây bằng ngọc võ bằng gấm,
Còn mặt trời kia tợ khối vàng,
Có người trai mới in như nguyệt,
Gío căng hơi và nhạc lên ngàn.
Thuở ấy càn khôn mới dựng nên,
Mùa khô chưa gặt tốt tươi lên,
Người thơ phong vận như thơ ấy,
Nào đã ra đời ngọc biết tên.
Xuân gấm đầu tiên giữa cõi đời
Mùi thơm ngây dại sóng con người.
Hãy hoan hô, lời cao như sấm :
...Vạn tuế, bay ơi, Nắng rợp trời
Đêm Xuân cầu nguyện
Trời hôm nay bình an như nguyệt bạch,
Đường trăng xa, ánh sáng tuyệt vời bay...
Đây là hương qúy trọng thấm trong mây
Ngời phép lạ của đức tin kiều diễm.
Câu tán tạ, không khen long cả phiếm
Bút Xuân thu mùa nhạc đến vừa khi
Khắp mười phương điềm lạ trổ hòai nghi
Cây bằng gấm và lòng sông toàn ngọc,
Và đầu hôm một vì sao liền mọc
Ở phương Nam mầu nhiệm biết ngần mô
Vì muôn kinh dồn dập coi thơm tho,
Thêm nghĩa lý sáng trưng như thất bảo.
Ta chấp tay lạy qùy hoan hảo,
Ngữa trông cao, cầu nguyện trắng không gian
Để vừa dâng, vừa hiệp bốn mùa xuân
Nở một lượt giàu sang hơn Thượng Đế
Đã no nê, đã bưa rồi, thế hệ
Của phường trai mê mẩn khí thanh cao ;
Phượng HOàng bay trong một tối trăng sao
Mà ánh sáng không còn khiêm nhượng nửa ;
Đương cầu xin, ọc thơ ra dưởng sửa,
Ta ngất đi trong khoái lạc của hồn đau...
Trên chín tầng diêu động cả trân châu
Dường sống lại muôn ngàn hoa phẩm tiết
Nhịp song đôi : này đây, cung cầm nguyệt
Ứơp lời thơ thành phước lộc của đường tu
Tôi van lơn, thầm nguyện Chúa Giêsu
Ban ơn xuống cho mùa xuân hôn phối,
Xn tha thứ những câuthơ tội lỡi
Của bàn tay thi sĩ kẻ lên trăng :
Trong bao đêm xao xuyến vũng sông Hằng.
Ra Đời
Một chiều xanh, một chiều xanh huyền hoặc ,
Sáng bao la vây lút cõi thiên không ;
Xuất thế gian chưa có tại trong lòng,
Muôn ý tứ say chìm nơi Bất Giác
Hương cám dổ trong người mê khoái lạc
A,a,a
Thiên địa đắm hoang mang,
Là đương khi thờ lạy cả Thiên Đàng
Bay những tiếng tung hô Thánh đức.
Muôn thần phẩm trong lâng lâng chầu chực,
Ánh hào quang chan chói khắp lưu ly
Ôi cao sang khôn ví trọng ai bì.
Trên nước cả có vô vàn châu báu.
Trí rất ngớp, bởi chưng xuân hồn hậu,
Đã ra đời, theo lịnh của Ngôi Hai
Ôi thánh tai, thánh tai, và thánh tai
Cả trời bỗng nổi lên muôn điệu nhạc,
Rất trọng vọng, rất thơm tho , man mác,
Rất phương phi trên hết cả anh hoa
Xuân ra đời, Điềm ngọc ấm như ngà,
Thơ có tuổi và chiêm bao có tích
Và tâm tư có một điều rất thích
Không nói ra vì sợ bớt say sưa...
- Chàng ơi, chàng ơi, sự lạ đêm qua
Mùa xuân tới mà không ai biết cả...
Vầng Trăng
Hãy nâng lên và nâng lên chút nữa,
Sáng thơm tho như ánh ngọc hừng đông.
Nhưng cao qúa và căng lên dữ qúa,
Dồn qua mau cho lút nước hư không.
Đã trong rồi và thanh tao đến tốt
Bao nhiêu tơ chuyển được tiếng tho bay
Êm êm hơn đừng cho xanh lờn lợt,
E so le ý nguyện giữa đêm nay
Lạy Chúa tôi, vầng trăng cao gía lắm,
Xin ban ơn bằng cách cho ánh thêm lên,
Ánh thêm lên cho không gian rất đẫm,
Linh hồn thơ mát rợn với hương nguyền