Chúng tôi xin giới thiệu với quý độc giả sơ Stephanie Baliga. Sơ kể hành trình đã dẫn sơ đến công việc phục vụ cho người nghèo ngày hôm nay.
Sơ Stephanie, chúng ta bắt đầu với câu chuyện của sơ. Chúng tôi muốn nghe sơ kể sơ đã bắt đầu như thế nào và một ngày của sơ như thế nào…
Tôi người gốc Rockford, Illinois. Tôi may mắn có một tuổi thơ thần tiên trong một gia đình yêu thương. Tôi lớn lên trong đạo công giáo nhưng đó không phải là trọng tâm của tôi khi tôi còn nhỏ. Trọng tâm của tôi là chạy. Tôi bắt đầu chạy khi lên 9 và nhanh chóng tôi nhận ra mình có năng khiếu… chạy! Tôi có được 18 huy chương vô địch ở trường trung học và tôi được tuyển vào Đại học Illinois, tôi được nhận vào học. Tôi cũng là thủ khoa của năm thứ ba.
Ở Đại học Illinois, tôi rất thành công. Tôi là sinh viên năm nhất chạy nhanh hàng thứ 6 ở Mỹ, và tôi ở trong đội giỏi thứ 8 của Division 1. Mọi thứ diễn ra một cách song suốt trên bề mặt. Tuy nhiên tôi bắt đầu hiểu, đời sống của tôi không giới hạn ở việc chạy. Tôi thiếu một cái gì đó.
Và khi nào Chúa cũng làm theo cách này, Chúa thể hiện Ngài cho chúng ta một cách bí ẩn. Cuộc gặp gỡ đầu tiên và tiếng gọi của Chúa bắt đầu bằng một tai nạn. Năm thứ hai đại học, chân tôi tự nhiên bị gãy. Chỉ trong vòng 15 phút, tôi đang là người khỏe mạnh thành người đi nạng.
Còn hơn cả tai nạn, đây là lời kêu gọi tôi phải đánh giá lại đời tôi. Tôi nhận ra trước đây tôi không hạnh phúc và tôi thực sự không thấy đời tôi có ý nghĩa. Tôi bắt đầu nghĩ về những người mà tôi biết họ rất hạnh phúc. Tôi nhớ đến những người tôi gặp trong thánh lễ. Họ thực sự hạnh phúc. Vì vậy, tôi quyết định bỏ nhiều thời gian hơn với họ.
Các bạn mới này mời tôi đi tĩnh tâm. Trong tuần tĩnh tâm, tôi có một kinh nghiệm rất mạnh khi chầu Thánh Thể. Tôi hiểu Chúa Giêsu thực sự có ở đó và Ngài đang kêu gọi tôi đi theo Ngài.
Lúc đầu, tôi không biết chính xác điều này có nghĩa là gì. Cuối cùng sau khi học cầu nguyện, đi lễ nhiều hơn và đọc Kinh Thánh nhiều hơn, tôi nhận ra Chúa kêu gọi tôi làm nữ tu – một người dâng trọn đời mình cho Chúa và Giáo hội của Ngài.
Tôi vào một Dòng mới có tên là Dòng Phanxicô Thánh Thể Chicago ở Công viên West Humboldt. Chúng tôi làm việc ở một nơi có tên là Sứ mệnh Đức Mẹ Thiên thần. Sứ mệnh thật kỳ diệu. Dưới sự hướng dẫn của Linh mục Bob Lombardo và nhờ ơn Chúa, khuôn viên giáo xứ Đức Mẹ Thiên Thần trước đây là đống gạch đổ nát nay thành nơi tôn nghiêm tuyệt đẹp giữa khu phố bị cho là khu phố của bạo lực, nghèo nàn và ma túy nhất Chicago.Chúng tôi cầu nguyện và làm việc ở Công viên West Humboldt. Hàng tháng chúng tôi nuôi khoảng 1000 gia đình và cung cấp nhu yếu phẩm cho họ. Chúng tôi có các chương trình ngoài giờ học và buổi tối chúng tôi có chương trình cho 100 thanh thiếu niên có nhiều nguy cơ. Chúng tôi cũng có nơi bình an cho người lớn tuổi nuôi dạy cháu hoặc chắt của họ. Chúng tôi cũng giúp các gia đình đến đây cùng cầu nguyện, cùng ăn chung với nhau để xây dựng một cộng đoàn bị tan vỡ vì bạo lực và nghèo đói.
Bây giờ tôi đã khấn trọn, có nghĩa là tôi dấn thân suốt đời với cuộc sống vô cùng đẹp này. Tôi tạ ơn sự giúp đỡ của nhiều người đã giúp cuộc sống và công việc của chúng tôi trở nên khả thi. Bây giờ tôi là giáo viên. Tôi dạy 2 ngày một tuần tại Trường St. Sylvester ở Quảng trường Logan.
Tôi cũng không bỏ việc chạy. Chạy đã là món quà khi tôi vào cộng đoàn. Hiện chúng tôi có một nhóm từ thiện qua Ngân hàng Mỹ-Chicago maratông (Bank of America Chicago Marathon). Năm 2019 tôi hy vọng sẽ là năm tôi hội đủ điều kiện để tham gia Olympic Trials ở cuộc thi maratông.
Nhìn chung, mọi sự tương đối suôn sẻ? Nhưng đâu là các khó khăn trên con đường?
Không, con đường không suôn sẻ, nhưng lại là con đường vô cùng đẹp. Là nữ tu, chúng tôi được kêu gọi từ bỏ mọi sự để Chúa có nhiều nơi chốn làm việc hơn và làm những điều thú vị. Hàng ngày, chúng tôi nhận ra sự quan phòng của Chúa trong cuộc sống, theo cả nghĩa đen vì chúng tôi sống nhờ thực phẩm tặng, điều này nhắc nhở chúng tôi hàng ngày cách Chúa luôn hiện diện với chúng ta. Tôi tin đây là một trong các cách mạnh nhất mà Chúa dùng để chúng tôi chia sẻ tình yêu của Ngài với mọi người. Ngài đã dùng Sứ mệnh như chứng từ để cho thấy những gì Ngài có thể làm nếu mọi người nói VÂNG với Ngài – không phải chỉ có chúng tôi là những người đã khấn trọn với Ngài – mà là tiếng VÂNG của hàng ngàn hàng vạn người đã làm cho công việc của chúng tôi thành hiện thực.
Nhưng điều này lại dẫn đến một cuộc sống không thể đoán trước, với các khúc quanh thú vị! Tôi xin đơn cử một ví dụ. Một hôm chúng tôi có hẹn đi ăn tối với một số nhà hảo tâm. Nhưng chúng tôi vừa nhận cuộc gọi có một xe tải chở đầy hàng hóa sắp đến nhà chúng tôi. Chúng tôi nghĩ một chiếc U-Haul nhỏ chở các thùng thức ăn đến. Được, chuyện nhỏ, chúng tôi đã quen làm. Chúng tôi chờ một chút và xe tải sẽ đến, chúng tôi sẽ dỡ hàng và chúng tôi sẽ đi ăn với các nhà hảo tâm. Và chiếc xe tải xuất hiện, đó là chiếc XE TẢI KHỔNG LỒ, một chiếc semi-truck chất đầy thực phẩm! Và đó là những gì chúng tôi đang cần vì tủ dự trữ thức ăn của chúng tôi sắp hết. Tôi nhớ lại, tối hôm đó chúng tôi nhận 16 pallet thực phẩm! Cuộc sống của chúng tôi được mời gọi để đón nhận những gì không ngờ trước của Chúa và Chúa luôn nhắc chúng ta nhớ, Ngài yêu thương chúng ta biết dường nào!
Sứ mệnh Đức Mẹ Thiên Thần là gì? Các sơ làm gì giỏi nhất? Điều gì làm các sơ khác các tổ chức khác?
Chúng tôi thật sự không phải là một hãng nhưng là sứ vụ truyền giáo bên cạnh những người nghèo vật chất ở phía tây thành phố Chicago. Tổ chức chúng tôi có tên Sứ mệnh Đức Mẹ Thiên Thần. Sự hiện diện của chúng tôi là để đáp ứng nhu cầu vật chất của người nghèo ở vùng tây Chicago và cũng là sự hiện diện của hy vọng và hòa bình công giáo trong khu vực bị bạo lực và nghèo đói tàn phá. Đối với các khu vực lân cận, chúng tôi được biết đến là cơ quan cung cấp thực phẩm cho người nghèo, phát quà Giáng sinh, chỉ trong vòng 6 giờ chúng tôi phát khoảng 6000 đồ chơi cho các em. Tuy nhiên, họ cũng biết ngoài vật chất, chúng tôi còn mang lại giá trị tinh thần, họ biết chúng tôi là điểm hội tụ của tinh thần đoàn kết, một nhóm không đứng về phía nào trong bạo lực, nơi trú ẩn an toàn và nơi cầu nguyện. Họ biết người dân có thể quay về với chúng tôi khi con họ bị bắn hoặc nhà của họ bị cháy rụi, hoặc con họ ở trong băng đảng. Chúng tôi không hứa có thể giải quyết được vấn đề của họ, nhưng chúng tôi ở bên cạnh họ trong nỗi đau của họ, cho họ sự hỗ trợ mà họ cần, mang lại hy vọng và chữa lành của Chúa Giêsu trong các tình huống đôi khi dường như vô vọng.
Marta An Nguyễn dịch