Thứ Năm, 23 Tháng Tám, 2012

Đóa sen trong bùn.

Đóa sen trong bùn.

Bà Phạm Thị Lành, 29 tuổi, sống ở tỉnh Ðồng Tháp. Gia cảnh của bà nghèo, rất nghèo,  đến độ  – theo bản tin của báo Thanh Niên phát hành ở ViệtNam – “không có cục đất chọi chim”. Bà cùng chồng đến thị trấn Bến Lức tỉnh Long An thuê nhà trọ và đi bán vé số kiếm miếng cơm qua ngày. Bà Lành nghèo về mặt vật chất, nhưng  vô cùng giàu có về mặt khác: lòng tử tế và lương thiện.


Hình: Bà Phạm Thị Lành.

Bản tin tổng hợp của báo Người Việt kể rằng, một buổi chiều trung tuần tháng 12 năm 2011, trời chập choạng tối, buôn bán ế ẩm, bà Lành vẫn còn hơn 20 vé số. Bà bèn gọi điện thoại cho một khách hàng quen thuộc là Ðỗ Ngọc Tuấn, nài nỉ mua giùm. Ông Tuấn sống bằng nghề đạp xe ba gác, cũng nghèo ngang ngửa với bà. Ông Tuấn từng nhiều lần mua giùm những vé số ế ẩm của bà Lành và trả tiền sòng phẳng dù kết quả sổ số không trúng đồng xu nào.

Theo tường thuật của các báo Thanh Niên và Dân Việt, ông Tuấn hứa với bà Lành là ông mua 20 tấm vé số trong đó có dãy số X91207, do tỉnh Bến Tre phát hành.

Không ngờ những vé số này có 10 vé vừa trúng độc đắc vừa trúng an ủi tổng cộng 6 tỉ 600 triệu đồng (khoảng 330,000 Mỹ kim).

Hơn 300 ngàn đô la Mỹ, giấc mơ cả đời của nhiều người. Ngay cả những người quần quật đi làm tại Mỹ.

Nhiều đồng nghiệp bán vé số khuyên bà Lành nên giữ lấy những tấm vé số đó vì người mua chưa trả tiền, coi như chưa mua.

Bà Lành gạt phăng vì “ông Tuấn là một trong những khách hàng thường xuyên mua vé số ủng hộ, không thể vì tiền mà đánh mất chữ tín.”

Bà Lành đã trao những vé số trúng cho ông Tuấn. Cử chỉ này của bà khiến những người biết chuyện xốn xang. Và người ta cũng xốn xang khi biết ông Tuấn đã rút ngay một tờ vé trúng kèm 200,000 đồng đưa cho bà “để làm vốn”.

Hẳn sẽ có người xuýt xoa, “they must be crazy”.

“Điên”, hay “gàn”, trong xã hội nhiều phần đảo điên hiện nay tại Việt Nam, hiểu cách nào đó, lại là cách ứng xử của người tử tế, chính trực.

Nói về LÒNG TỬ TẾ lại nhớ cuốn phim “Chuyện Tử Tế” của đạo diễn Trần Văn Thủy. Trong phim có đoạn lời người dẫn phim nói rằng, có một thời ở đất nước chúng ta, hai chữ Nhân Dân được thấy ở khắp nơi: công an Nhân Dân, Ủy ban Nhân Dân, báo Nhân Dân, vì Nhân Dân quên mình. . .; vậy mà khi có chính quyền trong tay, đời sống thật của nhân dân hết sức nghèo khổ, nhếch nhác, và những phận người cơ cực, lam lũ như bác phu xe, người quét rác…, không còn được nhắc nhở gì nữa, cứ như là những người nghèo khổ này đã biến mất trên cuộc đời. Trần Văn Thủy kết luận, ăn ở với nhau như thế thật là không tử tế.

Nói về lòng chính trực, lại nhớ chúng ta vừa mất đi một nhân cách lớn: Václav Havel, nhà biên kịch, lãnh tụ Cách Mạng Nhung và cũng là tổng thống đầu tiên của Cộng hòaCzech. Và hơn cả,Havellà một người trọn đời đấu tranh để khôi phục và gây dựng LÒNG CHÍNH TRỰC của đồng bào ông, nói riêng; và của con người, nói chung.

Riêng cách ứng xử của bà Phạm Thị Lành, một độc giả Người Việt email cho tòa soạn nói rằng, “bà Lành là một đóa sen trong bùn”.

Đình Thái

Bài viết khác