Chúa Nhật III mùa Thường Niên C
Bài Ðọc I: Nkm 8, 2-4a. 5-6. 8-10
Trích sách Nơ-khe-mi-a.
Ngày ấy, thầy tư tế Esdras mang luật ra trước cộng đồng, gồm đàn ông, đàn bà và tất cả những ai có thể hiểu luật: hôm đó là ngày đầu tháng bảy. Từ sáng đến giữa trưa, thầy đứng ở công trường, trước cửa Nước, đọc sách trước mặt đàn ông, đàn bà và những người hiểu luật. Tất cả dân chúng đều lắng tai nghe đọc sách luật. Thầy thư ký Esdras đứng trên bệ bằng cây mà đọc sách; thầy mở sách ra trước công chúng, vì thầy đứng nơi cao hơn mọi người. Khi thầy mở sách, thì tất cả đều đứng lên. Esdras chúc tụng Chúa là Thiên Chúa Cao Cả. Toàn dân đưa tay lên đáp lại: Amen, amen. Họ cúi mình và phủ phục trước Thiên Chúa, mặt họ cúi sát đất. Một số người đọc từng đoạn trong sách luật Chúa, giải thích ý nghĩa, và người ta hiểu được điều đã đọc. Nơ-khê-mia là tổng trấn, Esdras là tư tế và là thư ký, các thầy Lêvi huấn luyện dân chúng, nói với họ rằng: “Ngày hôm nay được thánh hoá dâng cho Chúa là Thiên Chúa chúng ta; anh chị em đừng mang tang chế, đừng than khóc”. Vì lúc đó toàn dân khóc lóc khi nghe đọc các lời trong luật. Họ nói với dân chúng rằng: “Hãy đi ăn thịt béo và uống rượu ngon, hãy gửi phần cho kẻ không có dọn sẵn cho mình, vì ngày này là ngày thánh, dâng cho Chúa, đừng buồn sầu; vì niềm vui của Chúa là đồn luỹ của anh chị em!”
Bài Ðọc II: 1 Cr 12, 12-30 (bài dài)
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, như thân xác là một mà có nhiều chi thể, và tất cả chi thể tuy nhiều, nhưng chỉ là một thân xác, thì Chúa Kitô cũng vậy. Vì chưng, trong một Thánh Thần, tất cả chúng ta chịu phép rửa để làm thành một thân xác, cho dầu Do-thái hay Hy-lạp, tự do hay nô lệ, và tất cả chúng ta cùng uống trong một Thánh Thần. Vì thân xác không chỉ gồm một chi thể, mà là nhiều chi thể. Nếu chân nói rằng: “Vì tôi không phải là tay, nên tôi không thuộc thân xác”, có phải vì thế mà nó không thuộc về thân xác đâu? Và nếu lỗ tai nói rằng: “Vì tôi không phải là con mắt, nên tôi không thuộc về thân xác”, có phải vì thế mà nó không thuộc về thân xác đâu? Nếu toàn thân xác là một, thì đâu là thính giác? Nếu toàn thân xác là tai, thì đâu là khứu giác? Vậy, Thiên Chúa đã đặt các chi thể, và mỗi chi thể ở trong thân xác như ý Người muốn. Nếu tất cả đều là một chi thể, thì còn đâu là thân xác? Thật vậy, có nhiều chi thể, nhưng có một thân xác. Con mắt không thể nói với bàn tay: “Ta không cần mi”. Ðầu cũng không thể nói với chân: “Ta không cần các ngươi”. Nhưng hơn thế nữa, các chi thể thân xác xem như yếu hơn, lại cần thiết hơn. Và những chi thể ta coi là ít vinh dự nhất, lại là những chi thể chúng ta đặt cho nhiều vinh dự hơn; và những chi thể thiếu trang nhã lại được ta trang sức hơn, còn những chi thể trang nhã lại không cần như thế: nhưng Thiên Chúa đã sắp đặt thân xác, cho cái thiếu vinh dự được vinh dự hơn, để không có sự bất đồng trong thân xác, mà là để các chi thể đồng lo công ích cho nhau. Nếu một chi thể phải đau, tất cả các chi thể khác đều phải đau lây; hoặc một chi thể được vinh dự, thì tất cả các chi thể cùng chia vui.
Phần anh em, anh em là thân xác Chúa Kitô và là chi thể của Người, mỗi người có phận sự mình. Có những người Thiên Chúa đã thiết lập trong Hội thánh, trước hết là các tông đồ, rồi đến các tiên tri, thứ ba là các tiến sĩ. Kế đến là quyền làm phép lạ, các ơn chữa bệnh, các việc từ thiện, quản trị, nói nhiều thứ tiếng. Vậy tất cả mọi người là tông đồ ư? Tất cả là tiên tri ư? Tất cả là tiến sĩ ư? Tất cả được ơn làm phép lạ ư? Tất cả được ơn chữa bệnh ư? Tất cả nói nhiều thứ tiếng ư? Tất cả được ơn diễn giải ư?
Hoặc đọc bài vắn này: 1 Cr 12, 12-14. 27
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, như thân xác là một mà có nhiều chi thể, và tất cả chi thể tuy nhiều, nhưng chỉ là một thân xác, thì Chúa Kitô cũng vậy. Vì chưng, trong một Thánh Thần, tất cả chúng ta chịu phép rửa để làm thành một thân xác, cho dầu Do-thái hay Hy-lạp, tự do hay nô lệ, và tất cả chúng ta cùng uống trong một Thánh Thần. Vì thân xác không chỉ gồm một chi thể, mà là nhiều chi thể. Phần anh em, anh em là thân xác Chúa Kitô và là chi thể Người, mỗi người có phận sự mình.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca (Lc 1, 1-4; 4, 14-21).
Vì có nhiều người khởi công chép lại những biến cố đã xảy ra giữa chúng ta, theo như các kẻ từ đầu đã chứng kiến và phục vụ lời Chúa, đã truyền lại cho chúng ta, phần tôi, thưa ngài Thêophilê, sau khi tìm hỏi cẩn thận mọi sự từ đầu, tôi quyết định viết cho ngài bài tường thuật sau đây, để ngài hiểu chân lý các giáo huấn ngài đã lãnh nhận.
Bấy giờ Chúa Giêsu trở về Galilêa trong quyền lực Thánh Thần, và danh tiếng Người lan tràn khắp cả miền chung quanh. Người giảng dạy trong các hội đường và được mọi người ca tụng. Người đến Nadarét, nơi Người sinh trưởng, và theo thói quen của Người, thì ngày nghỉ lễ, Người vào hội đường. Người đứng dậy để đọc sách. Người ta trao cho Người sách tiên tri Isaia. Mở sách ra, Người gặp ngay đoạn chép rằng:
“Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, vì Ngài xức dầu cho tôi, sai tôi đi rao giảng Tin Mừng cho người nghèo khó, thuyên chữa những tâm hồn sám hối, loan truyền sự giải thoát cho kẻ bị giam cầm, cho người mù được trông thấy, trả tự do cho những kẻ bị áp bức, công bố năm hồng ân và ngày khen thưởng”.
Người gấp sách lại, trao cho thừa tác viên, và ngồi xuống. Mọi người trong hội đường đều chăm chú nhìn Người. Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các ngươi vừa nghe”.
Vài ý chính đoạn Tin Mừng Lc 1, 1-4; 4, 14-21
Lời mở đầu
Luca mở đầu sách của mình bằng một lời tựa, theo phong cách các nhà văn Hy Lạp thời đó. Tường thuật của ông sẽ theo các mẫu văn học Hy Lạp, nhưng ông nhấn mạnh rằng chức năng của nó vượt xa điều đó, vì nhằm xác nhận giá trị "những nhân chứng trực tiếp" là các tông đồ và chứng từ của họ. Ông cảnh báo chúng ta những gì Chúa Giêsu nói và làm đã được truyền đạt tốt và được ghi lại trong tường thuật của ông để như Thêôphilô, chúng ta cũng được "biết sự chắc chắn những lời dạy" chúng ta đã nhận được.
Chúa Giêsu trong hội đường
Chúa Giêsu bắt đầu hoạt động bằng việc giảng dạy trong các hội đường ở Galilêa. "Mọi người đều ca ngợi Người". Điều mang lại danh tiếng cho Người là sức mạnh lời nói, được Thần Khí thúc đẩy và được thử thách trong lửa thử thách trong bốn mươi ngày trong hoang địa (4,1-13). Sự tập trung các động từ liên quan đến Lời trong cảnh tiếp theo ở Nazareth xác nhận nhấn mạnh này: loan báo, công bố (4, 18); công bố (4, 49); nói (4, 21; 23-25).
Như mọi người Do Thái đạo đức, Chúa Giêsu thường xuyên đến hội đường; "Người vào hội đường vào ngày sa-bát theo thói quen" và, như mọi người đàn ông có quyền, Chúa Giêsu đứng dậy để đọc Kinh Thánh. Người ta trao cho Người sách ngôn sứ Isaia; có lẽ Người đã không dự đoán bài đọc sẽ được lấy từ sách này. Người "tìm thấy" có lẽ một cách thiên định đoạn Isaia 61, 1-2, được trích dẫn đầy đủ, không có câu "loan báo ngày Thiên Chúa báo phục" (61, 2b) vì điều này không phù hợp với cách Chúa Giêsu cư xử. Vai trò của Đấng Được Sai đến mà Isaia loan báo là xóa bỏ những khổ đau và oán hận đang đè nặng trên dân. Hành động cứu độ thực hiện lý tưởng của năm toàn xá (Lv 25, 8-54), "năm hồng ân" được Chúa ban tặng. Chúa Giêsu, Đấng mà Thần Khí Chúa ngự trên, được sai đi loan báo Tin Mừng này.
Hôm nay!
Khi Người tuyên bố "Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe", Chúa Giêsu mời gọi đồng hương chú ý đến những dấu chỉ mới mẻ phi thường đang biểu lộ giữa họ. Không phải hôm qua hay ngày mai, mà là hôm nay phải hiểu thời kỳ ân sủng ngôn sứ loan báo đã đến. Luca nhắc nhở điều này xuyên suốt Tin Mừng: "Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em", các thiên thần loan báo cho các mục đồng (2, 11), "Con là Con của Cha, ngày hôm nay Cha đã sinh ra Con", tiếng từ trời tuyên bố (3, 22); những người chứng kiến việc chữa lành người bại liệt, "đầy lòng kính sợ, nói: hôm nay chúng ta đã thấy những điều phi thường" (5, 26). "Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa bệnh, ngày thứ ba thì công việc hoàn tất. Tuy nhiên, hôm nay, ngày mai và ngày kế tiếp, tôi phải tiếp tục đi...", Chúa Giêsu nói với những người Pharisêu (13, 32), và về Giakêu, "Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này" (19, 9). Đáp lại lời cầu xin của người gian phi bị đóng đinh bên cạnh xin Người nhớ đến mình khi vào Nước Người, Chúa Giêsu trả lời: "Hôm nay, ngươi sẽ được ở với Ta trên thiên đàng" (23, 43).
Những người nghe trong hội đường Nazareth đã không hiểu ơn cứu độ được ban cho họ. Chính chúng ta, những độc giả hay thính giả, được ban ơn cứu độ hôm nay, chúng ta biết điều mà những người nghe ở Nazareth không biết, đó là những gì đã xảy ra tại phép rửa và thậm chí trước đó, ngay từ khi Chúa Giêsu được thụ thai (1, 35).
Jean Riaud
Câu hỏi: Chung quanh ông Étra, tất cả dân chúng lắng nghe việc đọc Lề Luật và trong hội đường Nazareth, mọi người đều hướng về Chúa Giêsu. Làm thế nào Lời Chúa có thể có sức mạnh hiệp nhất các tín hữu thành một thân thể duy nhất?
Bài giảng: Lời Hằng Sống
Hôm nay, chúng ta bắt đầu với Tin Mừng theo thánh Luca, sẽ đồng hành với chúng ta trong suốt năm phụng vụ này. Luca giải thích dự định và ngay sau đó sách bài đọc giới thiệu Chúa Giêsu trong hội đường. Chúa Giêsu là một người Do Thái đạo đức. Người hòa nhập vào dân tộc, với việc thực hành tôn giáo của mình, một cách đơn giản... hay gần như vậy!
Sách Nơkhemia mô tả một phụng vụ mà ngày nay chúng ta gọi là "phụng vụ Lời Chúa". Đây là khuôn mẫu phụng vụ hội đường mà Chúa Giêsu đã sống, cũng là khuôn mẫu cho các phụng vụ của chúng ta bắt rễ từ phụng vụ Do Thái. Chúng ta phải tưởng tượng cuộc tập họp long trọng này rất giống với phụng vụ Chúa nhật của chúng ta. Có một cộng đoàn đông đảo, nam, nữ, trẻ em đủ tuổi hiểu biết. Điều này diễn ra vào ngày đầu tiên của tháng thứ bảy. Chúng ta cử hành vào ngày đầu tuần. Có một người đọc, dân chúng lắng nghe.
Để mọi người có thể nghe rõ và nhìn thấy người đọc, người này đứng trên một bục được dựng lên đặc biệt. Chúng ta đã giữ lại giá đọc sách, dù ngày nay đã được đơn giản hóa nhiều. Anh chị em Canđê, chẳng hạn, đã giữ cách bố trí này với một nơi dành cho Lời Chúa có bục cao (gọi là Béma). Về phía Công giáo, kiến trúc cũng tính đến phụng vụ Lời Chúa. Ở Roma chẳng hạn, bạn có thể thấy những giá đọc sách rất cao trong các nhà thờ và vương cung thánh đường cổ.
Các cử chỉ cũng là tổ tiên của các cử chỉ của chúng ta. Và ngay từ thời đó, người ta nhận thấy có một loại bài giảng. Không chỉ đơn thuần công bố Lời Chúa, nhưng còn phải dịch, giải thích, để dân chúng có thể hiểu và sống với Lời đó.
Chúa Giêsu đứng dậy để đọc. Chúng ta có thể tưởng tượng Người ở giá đọc sách. Người đọc một đoạn từ ngôn sứ Isaia và giải thích. Vào thời đó, người giảng ngồi xuống, đó là tư thế của người dạy dỗ. Và mọi người nhìn Người, mắt đều đổ dồn vào Người, như tác giả Tin Mừng nói.
Còn chúng ta? Có thể nói không có gì thay đổi nhiều. Nghi thức của chúng ta rất giống với nghi thức của Nơkhemia, Étra và thậm chí với những nghi thức hiện diện trong hội đường Nazareth. Điều này không phải là không quan trọng. Chúng ta nằm trong một truyền thống lâu dài. Những nghi thức chúng ta lặp lại qua năm tháng, chính Chúa Giêsu đã sống. Điều này làm cho Người gần gũi với chúng ta trong các cử hành.
Nhưng sự khác biệt lớn, căn bản, được đưa ra trong phần kết Tin Mừng hôm nay: "Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe". Trong Chúa Giêsu, lời tiên tri Isaia được hoàn thành. Nhưng hơn thế nữa, Chúa Giêsu LÀ Lời Thiên Chúa làm người. Tất cả những gì được nói về Lề Luật trong Thánh vịnh 18 (luật, huấn lệnh, quy tắc, mệnh lệnh, phán quyết) liên quan đến Lời Chúa (Lề Luật, từ gốc, là mười lời tại Sinai). Chúng ta có thể hiểu điều này về chính Chúa Giêsu. Trong Người, Thiên Chúa ban sự sống (Sự Sống của Người), ban sự khôn ngoan, làm hoan hỷ tâm hồn và sáng tỏ cái nhìn. Lời sống động. Chúa Giêsu sẽ nói: "Thầy là sự thật và là Sự Sống".
Trong các cộng đoàn, khi linh mục đọc xong Tin Mừng, ngài nói: "Đó là Lời Chúa". Hơi giống như Étra. Nhưng chúng ta đáp: "Lạy Chúa Kitô, ngợi khen Chúa!" Sự khác biệt căn bản vì Chúng ta nhận ra Chúa Giêsu hiện diện, Người là Lời Thiên Chúa. Người hiện diện và chính Người nói với chúng ta, hôm nay!
Marie-Paule Somville