Chúa Nhật 26 Thường Niên năm C
Bài Ðọc I: Trích sách Tiên tri Amos (Am 6, 1a. 4-7)
“Các ngươi đã mê đắm và ca hát, giờ đây các ngươi bị lưu đày.
Ðây Chúa toàn năng phán: “Khốn cho các ngươi là những kẻ phú quý ở Sion, và tự kiêu trên núi Samaria. Các ngươi đã nằm ngủ trên giường ngà, mê đắm trên ghế dài: ăn chiên con trong đoàn và bê béo trong đàn; và ca hát theo tiếng đàn cầm thụ; người ta nghĩ mình như Ðavit, có những nhạc khí, dùng chén lớn uống rượu, lấy dầu hảo hạng xức lên mình, và chẳng thương hại gì đến nỗi băn khoăn của Giuse; vì thế, giờ đây họ phải lưu đày và đi đầu các kẻ lưu đày; những buổi yến tiệc của các kẻ buông tuồng sẽ không còn nữa”.
Bài Ðọc II: Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi Timôthêu (1 Tm 6, 11-16)
“Con hãy gìn giữ huấn lệnh cho tới ngày Chúa lại đến”.
Hỡi người của Thiên Chúa, hãy theo đuổi đức công chính, lòng đạo hạnh, đức tin, đức ái, đức nhẫn nại, đức hiền lành. Con hãy chiến đấu trong cuộc chiến đấu chính nghĩa của đức tin. Hãy cố đoạt lấy sự sống đời đời mà con đã được kêu gọi tới và cũng vì đó, con đã mạnh dạn tuyên xưng đức tin trước mặt nhiều nhân chứng. Cha chỉ thị cho con trước mặt Thiên Chúa, Ðấng làm cho muôn vật được sống, và trước mặt Ðức Giêsu Kitô, Ðấng đã làm trước mặt Phongxiô Philatô, lời tuyên xưng thẳng thắn, con hãy giữ gìn huấn lệnh đó cho tinh tuyền và không thể trách được, cho tới ngày Chúa chúng ta là Ðức Giêsu Kitô lại đến, mà đến thời đã định, Ðấng phúc lộc và quyền năng duy nhất sẽ tỏ ra, Người là Thiên Chúa, Vua các vua và Chúa các chúa, Ðấng độc nhất trường sinh bất tử, Người ngự trong ánh sáng siêu phàm, không một ai trong loài người đã xem thấy hay có thể xem thấy: (kính chúc) vinh dự và quyền năng cho Người muôn đời. Amen!
Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca (Lc 16, 19-31)
“Ngươi đã được sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ”.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: “Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các Thiên Thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đàng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:
‘Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này’. Abraham nói lại: ‘Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn từ đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ bên đó qua đây được’.
Người đó lại nói: ‘Ðã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này’. Abraham đáp rằng: ‘Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các ngài’. Người đó thưa: ‘Không đâu, lạy cha Abraham, nhưng nếu có ai trong cõi chết hiện về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải’. Nhưng Abraham bảo người ấy: ‘Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu'”
Vài ý Chính về Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca 16, 19-31
Phúc âm chủ nhật vừa qua đã mời gọi các môn đệ (16,1) chọn lựa giữa Thiên Chúa hay tiền bạc (câu 10-13); tiếp theo đó "các người Pharisêu, là những kẻ ham tiền, nghe tất cả điều này, liền chế nhạo Ngài" (câu 14). Do đó, ngay sau đó, có dụ ngôn hôm nay, một lần nữa riêng biệt của Luca. Minh họa cho điểm quan trọng này, lần này nhắm đến những người Pharisêu, những người có khả năng nhất để bị thách thức bởi những tham chiếu đến Abraham, Môsê và các Tiên tri mà Chúa Giêsu đề cập.
Ở dưới đây
Câu chuyện bắt đầu giống như câu trước: "Có một người nào đó giàu có...". Rồi "Mà, có một người nghèo nào đó...": sự đối lập này bộc lộ một nghịch lý không thể chấp nhận được (câu 19-21). Không có chuyển tiếp nào, cái chết của các nhân vật chính xuất hiện và kết quả rất khác nhau cho mỗi người (22-23a). Tiếp theo là cuộc đối thoại đau thương giữa Abraham và người giàu (23b-26) kẻ cầu xin vô ích (27-31). Câu Abraham trả lời phải làm cho cả những người nghe lúc đó và những người sau sự phục sinh của Chúa Kitô (câu 31) phải suy ngẫm.
Luca do đó bắt đầu với một tương phản rõ rệt, không bình luận. Sự giàu có trắng trợn đặt cạnh sự nghèo khổ tồi tàn. Không có giao tiếp nào: không một lời nào từ người giàu dành cho người nghèo mà anh ta không thể không nhìn thấy và mà anh ta biết tên (câu 24), người kể chuyện đã thông báo cho chúng ta (câu 20) trong khi giấu tên người giàu, kẻ không nhất quán. Sự đảo ngược bất ngờ: từ người giàu đến người nghèo, chuyển từ người nghèo đến người giàu; từ kẻ được các thiên thần đưa vào lòng Abraham đến kẻ "được chôn cất". Không hơn.
Ở đó
Người giàu khi đó kêu lên "Cha Abraham" - "Chúng tôi có Abraham làm cha", Ga 8, 39 -. Ước gì Ladarô, người mà anh ta đã bỏ qua khi gần, giờ đây từ xa đến làm dịu đi sự đau khổ của anh ta! Abraham, không phủ nhận tình cha (Hỡi con"), bình luận về sự đảo ngược tình huống, từ cuộc sống trần thế đến "bây giờ" của sau đó, và sự không thể vượt qua "vực thẳm lớn" này, hậu quả và phản ánh khoảng cách chính người giàu đã tạo ra giữa mình và Ladarô. Người giàu khi đó lo lắng về năm "anh em" của mình - nhưng Ladarô không phải là anh em của anh ta sao? - để họ được cảnh báo. Vô ích: giữ tai điếc với lời Môsê và các tiên tri làm cho mọi cảnh báo trở nên vô ích. Ngay cả Chúa Kitô phục sinh - xem lời ám chỉ trước, câu 31 - cũng không thể chạm đến một trái tim đã đóng lại với tình yêu cơ bản dành cho người lân cận, được yêu cầu từ Giao ước Đầu tiên.
Để đi xa hơn
Các bài đọc hôm nay nói với chúng ta về những khoảng cách được tạo ra giữa con người, tự nguyện hay không tự nguyện. Làm thế nào các văn bản hôm nay có thể giúp chúng ta giảm bớt chúng? Những lời nào khác của Kinh Thánh ("Môsê và các tiên tri") có thể truyền cảm hứng cho chúng ta để có sự hoán cải này?
Bài giảng: Đừng để lòng bạn điếc tai
Một người bạn truyền giáo dòng Chúa Thánh Thần ở đảo Réunion kể rằng các giáo dân của ông, khi không được nhậm lời trong các lời họ cầu nguyện, thường nói trong tiếng creole của họ: "Chúa đã không nhìn tôi...". Giai thoại cảm động.
Chúng ta chắc chắn biết rất rõ dụ ngôn này với hai người đàn ông: một người giàu vô danh và một người nghèo tên Ladarô; hai nơi chốn: trái đất và thiên đàng, được ngăn cách bởi một vực thẳm; ba thời gian: hôm qua, bây giờ và ngày mai. Cám dỗ của sự biếm họa không xa: những người giàu đều thối nát và những người nghèo đều được chúc phước.
Trong phần đầu dụ ngôn, ta thấy Ladarô không yêu cầu gì và người giàu không từ chối anh ta gì. Họ sống một người ở bên trong, xa hoa và người kia trên vỉa hè, vô gia cư với chỉ có bầu bạn của những con chó liếm anh ta. Người giàu và Ladarô không bao giờ nói chuyện với nhau, mặc dù gần gũi về mặt địa điểm. Một vực thẳm giữa họ. Ladarô thậm chí có thể nghĩ rằng người giàu không nhìn thấy anh ta.
Trong phần thứ hai, đó là hai nơi khác nhau: gọi chúng là thiên đàng và địa ngục, để cho ngắn gọn. Và ở đó, người giàu nhìn thấy, anh ta thậm chí nhìn thấy từ xa, anh ta người không nhìn thấy gần trên trái đất. Anh ta gọi Abraham, người đầu tiên tin trong Kinh Thánh. Anh ta cầu xin Abraham sai Ladarô đến làm mát chỉ đầu lưỡi của anh ta. Đúng hơn Abraham làm tươi mát ký ức anh ta: hãy nhớ lại cách anh đã sống. Đã quá muộn. Giờ đây có một vực thẳm không thể vượt qua giữa chúng ta. Vô ích khi mang lời chứng đến anh em của anh, những kẻ không thể thấm nhuần lâu đời đối với thông điệp Môsê và các tiên tri. Hãy để họ lắng nghe Lời Chúa!
Ta thường nghe thấy biểu hiện sự hối tiếc trước việc mất các dấu mốc, trước những thay đổi và tiến hóa ở mọi cấp độ gây bất ổn. Ta không còn biết phải nghĩ gì hay làm gì. Xã hội này không còn thỏa mãn, Giáo hội này, Giáo hội của chúng ta, không phải lúc nào cũng nêu gương... Mà không phán xét hay kết án, chúng ta có phải vừa là người giàu được thỏa mãn vừa là Ladarô nghèo khổ thiếu thốn, thiếu thức ăn, thiếu ai đó không? Lời Chúa dành cho cả hai. Không chỉ có những người giàu xấu và những người nghèo đạo đức.
Tất cả chúng ta đều được kêu gọi để hoán cải lòng mình để gần hơn với lòng Chúa Giêsu. Tất cả đều được kêu gọi lắng nghe Lời Ngài, để phân biệt điều Lời đó mời gọi chúng ta. Đó là dấu mốc. Đấng Phục Sinh nói với chúng ta liên tục. Ngài có, mỗi khoảnh khắc, một cái nhìn cá nhân và chú ý đến chúng ta (ngay cả khi Ngài không nhậm lời các lời cầu nguyện nhân loại của chúng ta). Ngài ở đó, trong người anh em tôi tiếp xúc. Chúng ta có lắng nghe Ngài, nhìn thấy Ngài không? "Thưa Chúa, khi nào chúng con đã thấy Chúa?... Con đói và các con đã cho Con ăn" (Mt 25, 37 và 34).
Yvon Doose
feu Nouveau 62/F