Thứ Hai, 27 Tháng Giêng, 2025

Chúa Nhật IV Thường Niên năm C

Chúa Nhật IV Thường Niên năm C

Bài Ðọc I: Trích sách Tiên tri Giêrêmia1, 4-5, 17-19.

Trong thời vua Giosia, lời Chúa phán cùng tôi rằng: “Trước khi Ta tạo thành ngươi trong lòng mẹ, Ta đã biết ngươi, và trước khi ngươi ra khỏi lòng mẹ, Ta đã hiến thánh ngươi. Ta đã đặt ngươi làm tiên tri trong các dân tộc.

Vậy phần ngươi, ngươi hãy thắt lưng, hãy chỗi dậy, và nói cho họ biết tất cả những điều Ta truyền dạy cho ngươi. Ðừng run sợ trước mặt họ, vì Ta không làm cho ngươi kinh hãi trước mặt họ. Hôm nay Ta làm cho ngươi nên một thành trì vững chắc, một cậy cột bằng sắt, một vách thành bằng đồng trước mặt các vua Giuđa, các hoàng tử, các tư tế và dân chúng xứ này. Họ sẽ chiến đấu chống ngươi, nhưng họ không thắng được ngươi, vì Ta ở với ngươi để giải thoát ngươi”.

Bài Ðọc II : Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô 12, 31 – 13, 13.

Anh em thân mến, anh em hãy cầu mong những ơn cao trọng hơn. Và tôi chỉ bảo cho anh em một con đường hoàn hảo nhất. Nếu tôi nói được các tiếng của loài người và thiên thần, mà tôi không có bác ái, thì tôi chỉ là tiếng đồng la vang dội hoặc não bạt vang động. Và nếu tôi được nói tiên tri, thông biết mọi mầu nhiệm và mọi khôn ngoan; nếu tôi có đầy lòng tin, đến nỗi chuyển dời được núi non, mà không có bác ái, thì tôi vẫn là không. Nếu tôi phân phát mọi của cải tôi có để nuôi kẻ nghèo khó, nếu tôi nộp mình để chịu thiêu đốt, mà tôi không có bác ái, thì không làm ích gì cho tôi.

Bác ái thì kiên tâm, nhân hậu. Bác ái không đố kỵ, không khoác lác, không kiêu hãnh, không ích kỷ, không nổi giận, không suy tưởng điều xấu, không vui mừng trước bất công, nhưng chia vui cùng chân lý, tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, trông cậy tất cả, chịu đựng tất cả.

Bác ái không khi nào qua đi. Ơn tiên tri sẽ bị huỷ diệt, ơn ngôn ngữ sẽ chấm dứt, ơn thông minh sẽ biến mất. Vì chưng chúng ta hiểu biết có giới hạn, chúng ta nói tiên tri có giới hạn, nhưng khi điều vẹn toàn đến, thì điều có giới hạn sẽ biến đi. Khi còn bé nhỏ, tôi nói như trẻ nhỏ, suy tưởng như trẻ nhỏ, lý luận như trẻ nhỏ; nhưng khi tôi đã trưởng thành, tôi loại bỏ những gì là trẻ nhỏ. Hiện giờ, chúng ta thấy mờ mịt như qua tấm gương, nhưng lúc bấy giờ, diện đối diện. Hiện giờ tôi biết có giới hạn, nhưng lúc bấy giờ, tôi sẽ biết như tôi được biết. Hiện giờ, đức tin, đức cậy, đức mến, tất cả ba đều tồn tại, nhưng trong ba nhân đức, đức mến là trọng hơn cả.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca 4, 21-30

Khi ấy, Chúa Giêsu bắt đầu nói trong hội đường rằng: “Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các ngươi vừa nghe”. Mọi người đều làm chứng cho Người và thán phục Người về những lời từ miệng Người thốt ra, và họ nói: “Người này không phải là con ông Giuse sao?”

Và Người nói với họ: “Hẳn các ngươi sắp nói cho Ta nghe câu ngạn ngữ này: ‘Hỡi thầy thuốc, hãy chữa lấy chính mình!’ Ðiều chúng tôi nghe xảy ra ở Capharnaum, ông hãy làm như vậy tại quê hương ông'”. Người nói tiếp: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, không một tiên tri nào được đón tiếp tại quê hương mình. Ta bảo thật với các ngươi, đã có nhiều bà goá trong Israel thời Elia, khi trời bị đóng lại trong ba năm sáu tháng, khi nạn đói lớn xảy ra khắp trong xứ; dầu vậy, Elia không được sai đến cùng một người nào trong các bà đó, nhưng được sai đến bà goá tại Sarepta thuộc xứ Siđon. Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Elisêô, thế mà không người nào trong họ được lành sạch cả, ngoại trừ Naaman, người Syria”.

Khi nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy căm phẫn, họ chỗi dậy và trục xuất Người ra khỏi thành. Họ dẫn Người lên triền núi, nơi xây cất thành trì của họ, để xô Người xuống vực thẳm. Nhưng Người rẽ qua giữa họ mà đi.

Vài ý chính Tin Mừng 4, 21-30

Luca đã sáng tác cảnh Nazareth này như một phần mở đầu tạo nên âm điệu cho toàn bộ tác phẩm của ông, cả Tin Mừng và sách Tông Đồ Công Vụ.

Phong cách của một bài giảng

Việc so sánh đoạn văn này với bài giảng của Phaolô tại hội đường Antiôkia thuộc Pisiđia (Cv 13,16-41) rất bổ ích. Nghi thức ngày sa-bát bắt đầu bằng việc đọc một đoạn từ Luật Môsê, yếu tố thiết yếu của việc phụng tự. Tiếp theo là một đoạn được trích từ cuộn sách Các Ngôn Sứ, như phần dẫn nhập cho bài giảng. Ở đây, không có việc đọc Luật, nhưng chọn đoạn văn Isaia loan báo năm hồng ân, năm toàn xá. Kết luận thật đặc biệt: chính hôm nay lời hứa được thực hiện cho những ai có khả năng lắng nghe. Hôm nay của ơn cứu độ, đó là điều Phaolô sẽ công bố về phần mình (Cv 13, 37). Kinh Thánh không đưa về quá khứ, mà vang vọng cho hiện tại.

Một khởi đầu đặc biệt

Làm sao dân chúng không ngạc nhiên khi nghe người thợ mộc trong làng nói với thẩm quyền như thế? Họ đòi hỏi những phép lạ chữa lành, như những phép lạ Người đã thực hiện ở Capharnaum. Một đòi hỏi như vậy trái ngược với đức tin khiêm nhường. Xung đột dẫn đến việc trích dẫn một câu tục ngữ, không một ngôn sứ nào được đón nhận tốt tại quê hương mình.

Ai là người nghèo và bị áp bức Chúa Giêsu muốn cứu giúp?

Theo hình thức nhịp điệu, Người ám chỉ hai cảnh trong cuộc đời Êlia và Êlisa, liên quan đến những người không phải Do Thái: một góa phụ ở làng Sarepta, thuộc Phênixia (phía nam Libăng ngày nay), và điều còn đáng ngạc nhiên hơn là Naaman, một tướng lãnh Syria kẻ thù Ítraen bị phong hủi.

Dân Nazareth giận dữ tương ứng với sự bực tức của người Do Thái ở Antiôkia thuộc Pisiđia (Cv 13, 45) và các thành khác, khi họ thấy những người kính sợ Thiên Chúa đón nhận tốt việc Phaolô rao giảng.

Bí ẩn, cảnh kết thúc không thể được định vị ở Nazareth và mang giá trị biểu tượng. Vị ngôn sứ thoát khỏi những kẻ xúi giục, vì Giờ của Người chưa đến. Câu chuyện kết thúc bằng một động từ rất mạnh mẽ: rẽ đám đông mà đi, Người tiếp tục con đường của mình. Không gì có thể ngăn cản Lời Chúa.

Édouard Cothenet

Câu hỏi: Các bài đọc hôm nay có thể soi sáng như thế nào cho Giáo Hội trong sứ mạng loan báo Tin Mừng cho thế giới?

Bài giảng: Khởi đầu sứ vụ khó khăn

Mọi người đều có mặt trong Hội đường Nazareth. Người sẽ nói gì? Người sẽ làm gì? Họ biết Người đủ rõ và không mong đợi một lời nói gây chấn động. Đồng thời, họ đã nghe nói về những gì Chúa Giêsu đã thực hiện ở nơi khác. Chính lúc đó Chúa Giêsu kết thúc việc đọc sách Isaia. Một lời tiên tri tóm tắt sứ mệnh: "Đức Chúa đã xức dầu cho tôi, sai tôi đi loan báo tin mừng cho kẻ nghèo hèn, băng bó những tâm hồn tan nát, công bố sự giải thoát cho kẻ bị giam cầm và sự tự do cho người tù đày...". Ban đầu, người Nazareth bị mê hoặc bởi người đồng hương. Lời Người gây ấn tượng mạnh: "Mọi người đều tán thành; họ thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người".

Đôi khi các bài giảng cũng được chú ý như vậy, đặc biệt trong các lễ cưới hoặc lễ tang. Người ta đến nói với linh mục "Thánh lễ rất hay! Cha giảng hay quá!" Nhưng ngưỡng mộ không phải đức tin. Đó là lý do tại sao lòng nhiệt thành tan biến ngay khi lễ kết thúc. Tương tự, không phải vì họ bị mê hoặc bởi Chúa Giêsu mà các thính giả đón nhận Người trong đức tin. Vì thế, Chúa Giêsu thách thức họ bằng một lời ngôn sứ. Đặt mình trong hàng ngũ các ngôn sứ vĩ đại, như Giêrêmia người mà Chúa đã nói "Ta đã thánh hiến ngươi; Ta đặt ngươi làm ngôn sứ cho các dân tộc", Chúa Giêsu tuyên bố: "Hẳn các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ: 'Thầy thuốc ơi, hãy chữa lấy mình! Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Capharnaum, ông cũng hãy làm tại quê hương ông!'".

Người bị trách không làm gì ở Nazareth. Nhưng người Nazareth quên rằng không phép lạ nào có thể xảy ra mà không có đức tin. Và Chúa Giêsu không có ý định để người ta coi Người trước hết là người làm phép lạ. Người Ưu tiên loan báo tin mừng cho người nghèo, người bị áp bức, người bị giam cầm...

Ngày nay, người đương thời cũng ham thích những hành động quyền năng, những cử chỉ mạnh mẽ, trong khi Tin Mừng không phải lúc nào cũng được đón nhận như tin vui. Do đó đôi khi có sự từ chối Tin Mừng, Giáo Hội, các linh mục, tu sĩ nam nữ và giáo dân là những người mang Tin Mừng. Đối diện với từ chối như vậy, Chúa Giêsu đã phải nhắc lại số phận ít nhất hai ngôn sứ: Êlia và Êlisa. Hai ngôn sứ đã hướng về những người không phải Do Thái. Các ngài đã thay đổi khung cảnh, không đến với những người tự coi mình là người giữ sứ điệp của Thiên Chúa.

"Hôm nay lời này được ứng nghiệm". Lời Chúa luôn luôn thích hợp với thời đại. Vào thời các ngôn sứ, thời Chúa Giêsu và cả thời đại chúng ta, Lời Chúa vẫn kêu gọi và thách thức. Sự thiếu đức tin người Nazareth đã thể hiện không khác nhiều với sự thiếu đức tin của chúng ta. Chúng ta hãy luôn can đảm để làm người mang tin mừng. Hãy dám đề xuất tin mừng cho những người thân cận, lúc thuận tiện cũng như không thuận tiện. Hãy coi mọi từ chối như một lời mời để hướng về những chân trời mới. Chẳng phải đó là điều ước mong nhất của Đức Giáo Hoàng Phanxicô sao: trở thành một Giáo Hội "hướng ngoại".

Ghislain Katambwa Kabondo

Bài viết khác

Cách dùng nồi cơm điện

Cách dùng nồi cơm điện

16/01/2025

Thay vì mua sắm nhiều đồ, tôi nhận ra tận dụng triệt để 1 thiết bị gia dụng vẫn rất hữu ích mà lại tiết kiệm. Mặc dù nồi cơm điện thông minh đã tích hợp nhiều chức năng như nấu cơm, cháo, hầm canh... nhưng hầu như chúng ta chỉ dùng để nấu cơm..

Art